Hạnh phúc nào hơn?

Tác giả: Sống Thật Chậm

Tôi chưa được gặp người mẹ hai con ấy lần nào, tất cả chỉ là những trao đổi ngắn ngủi hàng ngày qua thư, qua blog, nhưng hầu như không ngày nào chúng tôi không nói với nhau một điều gì đó, nên cảm giác thân quen và gần gũi lắm, chừng như chỉ với tay ra là chạm được vào nhau.

Một ngày nọ, bạn tôi gửi về cho Gánh hàng xén một khoản tiền để mua ủng cho các em bé Tây Bắc, kèm theo lời chia sẻ rất riêng tư mà tôi cất kỹ vào một góc, định một ngày nào đó sẽ xin phép bạn nhân niềm vui, sự xúc động của tôi với nhiều người.

Cô con gái 11 tuổi của bạn tôi đã đập heo lấy hết số tiền 25 đô dành dụm được góp với mẹ gửi về mua ủng cho các em sau khi xem tấm hình bác HAT chụp 3 bạn nhỏ trạc tuổi mình, chân không giày, lấm lem sình lầy ở điểm trường Tả Lèng của Tiểu học Pa Cheo.

Ngày ủng đến được với các bạn, nghe mẹ báo tin, tưởng cháu sẽ hài lòng lắm, nhưng cháu lại hỏi: “How about other places?” (“Còn những nơi khác thì sao ạ?”). Bé tên Tường Vân, lớn lên ở nơi xa xôi, viết và nói tiếng Việt còn chưa rành rẽ, nhưng hai chữ “đồng bào” dường như được mẹ bé truyền cho theo nghĩa rất đủ đầy.

Chắc sự trăn trở cho “những nơi khác” đã thúc đẩy bé viết lên trang Facebook của mình:

“So,  for the last couple of months,  my mom and I have been doing something for “charity”. We’re helping the poor kids in Vietnam. Did you know that even today, kids are living in the freezing mountains, with barely any clothes and almost no shoes? Also, many 5- and 6-year-olds are cooking their own lunch of plain rice or simple ground grains, or don’t eat at all. The teachers at poor schools are like parents  to take care of the kids.

It’s better for some schools now thanks to us, but there are still a lot more to go.

With $6, a kid can be fed for a whole month. With $2, a pair of rain boots can be bought, and with $5, a waterproof jacket.
In other words,  you can buy a kid a new outfit or a month’s supply of food for the same cost as a lunch or a bottle of soda.

So will you join the cause? :)”

(“Thế là mấy tháng qua mẹ và tôi đã làm vài điều “thiện nguyện”. Chúng tôi giúp đỡ trẻ em nghèo ở Việt Nam. Bạn có biết rằng cho đến ngày nay, trẻ em sống ở vùng núi lạnh cóng vẫn thiếu áo mặc và hầu như không có giày để đi? Còn nữa, nhiều em bé 5-6 tuổi tự nấu cho mình bữa trưa với cơm suông, gạo hẩm hoặc hoàn toàn chẳng có gì để lót lòng. Các thầy cô ở những trường nghèo ấy chăm sóc bọn trẻ giống như cha mẹ chúng vậy.

Vài trường giờ đã đỡ hơn nhờ được giúp đỡ, nhưng vẫn còn nhiều trường cần giúp lắm.

Với 6 đô, bọn trẻ có ăn trong một tháng. Với 2 đô, có thể mua được một đôi ủng đi mưa và với 5 đô là có được một chiếc áo khoác ấm.

Nói cách khác, ta có thể mua cho một em bé một bộ đồ mới hoặc giúp em có ăn trong một tháng với chi phí bằng một bữa trưa hoặc một chai sôđa.

Vậy bạn có nhập hội không? 🙂”)

Vậy là những bé gái khác, chị em họ hoặc bạn bè ở trường theo nhau đóng góp người 2 đô, người 3 đô cho bé. Những khoản nho nhỏ theo thước đo của người lớn ấy là những khoản thực sự giá trị với một đứa trẻ ở lứa tuổi đó, và quan trọng hơn là chúng sẵn lòng giúp đỡ những người xa lạ ở đất nước xa xôi khác bằng sự trắc ẩn thuần khiết của những thiên thần…

Nhân Ngày của Mẹ năm nay (Mother’s Day), bạn tôi lại nhận được Món quà Quý giá Chưa từng có (Best Gift Ever – theo lời bạn tôi nói) từ con trai lớn của mình. Cháu tên là Cao Vinh, học sinh lớp 12, sau hè này sẽ vào đại học. Vinh là Chủ tịch câu lạc bộ UNICEF của trường Trung học. Trước Ngày của Mẹ 2 ngày, Vinh và các bạn ở Câu lạc bộ đã tổ chức một đêm sinh hoạt, chiếu phim với chủ đề “Đêm Nhận thức” (Awareness Night).  Bạn tôi đưa con gái tới dự để ủng hộ. Phút cuối, Vinh lên sân khấu cám ơn các bạn tham dự và tuyên bố tất cả số tiền thu được trong buối tối này là để mua ủng cho các em bé học sinh nghèo ở Việt Nam,  rồi Vinh nói thêm:  “And this is also my surprise gift for my mom as a Mother’s Day gift, because I knew how dear this charity is to my mom…” (“Và đây cũng là món quà bất ngờ dành cho mẹ tôi nhân Ngày của Mẹ, bởi tôi biết việc thiện nguyện này thân quý với mẹ tôi đến nhường nào…”)

Trong lời kêu gọi trên trang cá nhân của Vinh, bạn tôi tìm thấy bức ảnh cậu học trò ở Sàng Ma Sáo dưới đây với những lời giản dị: “Bằng việc mua 1 vé vào cửa, bạn sẽ giúp 2 đôi ủng cho các em bé khốn khó.”

Hoạt động gây quỹ ngày hôm ấy đã thu được 465 đô. Thật là nhiều tiền theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Bạn xem này.

Và tấm hình dưới đây chính là những người tài trợ ủng và áo mưa cho chuyến hàng lên Tây Nguyên đầu năm học tới (Vinh là người cầm micro).

Với người làm mẹ, có hạnh phúc nào hơn thấy con mình biết thật sự quan tâm đến người khác, biết thật sự sống có ý nghĩa từ khi tuổi đời còn rất trẻ như vậy. Tôi ngưỡng mộ niềm hạnh phúc lớn lao ấy của bạn tôi. Bản thân bạn tôi cũng thấy rằng niềm vui những lúc thấy con như vậy còn ngọt ngào và sâu lắng hơn cả khi con nhận được phần thưởng nhờ học giỏi. Bạn chắc cũng biết người bạn ấy đấy – đó chính là Mẹt chủ Hương của Gánh hàng xén. “Và những lúc nào hơi buồn vì “sự nghiệp lê mẹt” gặp trắc trở, thì lại nhớ đến nhiệt tâm của các con để thêm vui, thêm sức…” là lời bạn tôi khi gửi cho tôi bức hình hai niềm tự hào của mình sáng sớm nay.

23 thoughts on “Hạnh phúc nào hơn?

  1. Mình leo tường mà bị rớt lên rớt xuống nên hôm nay mới vào nhà được. Yêu mẹ Hương và các con quá! Hương ơi, điểm 10 cho chất lượng đấy. Chúc các con luôn vươn tới được các ước mơ nha!

    • Té ra chủ nhiệm Tâm là nguyên nhân của mấy tiếng bình bịch ngoài hàng rào đó ư? 🙂
      Yêu chủ nhiệm nhiều lắm!

  2. Hương ơi,

    Chúc mừng bạn có hai “Lính” thật tuyệt vời. Mình thích tấm hình hai anh em quá, thậm chí hơi “ghen tị” một xí nữa (ghen nhưng mà vui, ko tức đâu, vậy thì cũng được chứ nhỉ?). Các con đã tìm được món quá quý giá nhất giành cho mẹ, phải không bạn? Cho mình chia sẻ niềm hạnh phúc này với Hương nhé.

    • Cám ơn Mẹ Mốc nhé. Niềm vui chia xẻ thì niềm vui nhân thêm, đó là tâm trạng của Hương khi nghe các bác khen các con biết làm việc thiện.

  3. Huong ơi,thật ngưỡng mộ em có 2 đứa con tuyệt vời.Thật chẳng có hạnh phúc nào hơn!Đọc về em mà cứ sướng âm ỉ thay cho em và tự nhủ:Em xứng đáng được như thế!Tất cả các Mẹt xứng đáng được hạnh phúc như thế,chị tin như vậy.

    • Cám ơn chị Lan Hương nhiều lắm ạ. Các con cháu của các mẹt chủ bang chủ đang có cơ hội để học và thực hành tinh thương. Chúng ta giúp các bé miền cao, nhưng cũng đang giúp gia đình của chúng ta khỏi các căn bệnh trầm kha thời đại như ích kỉ, trầm cảm, thờ ơ (Ngoại Canada đã từng viết như thế, Ngoại nhỉ? )

    • Hương và các bạn thân mến,

      Vui với hạnh phúc của mẹ Hương nhé. Một niềm vui vô bờ gieo được hạt giống tốt vào tấm lòng trong trắng của các con.
      Từ đây mấy mẹ con có một mục tiêu để hướng đến, vui hén, đường dài có người đi chung, nhất là cùng đi với những người mình rất thương yêu thì vui biết mấy hè…
      HẹnVinh và Vân trong buổi gây quỹ tiếp nhé, cho ngoại phụ với nhé.
      Ngoại Canada

    • Nhầm lẫn chút xíu rồi bạn ơi, Cao Vinh và Tường Vân là các cục cưng của mẹ Hương đấy chứ không phải của mẹ STC đâu ạ 🙂 Mẹ STC chỉ là người dẫn truyện thôi ạ.

    • Bạn Kevin ơi, Vinh và Vân chỉ là “lính dự bị” mà thôi, còn 3 cục cưng của Mom “Song Thật Chậm” mới là “lính chính quy” của gáng hàng xén, đã thực sự khuân vàc, gói hàng, làm bánh gây qũy, làm người mẫu….Có một cục cưng, có lẽ hhỏ tuổi hơn Vinh đã theo mẹ SC gánh hàng lên tận các trường xa xôi. Một ngày nào đó xin chị Thùy Linh viết về các bé này chứ nhĩ chứ Mom Sống Chậm chắc sẽ dìm hàng “lính chính quy”:)

  4. Cam on tat ca cac ban ve nhung loi khen tang, chuc mung va chia vui. Minh cam dong qua, muon chia xe that nhieu ma lai khong biet viet gi day! Khi chung ta mang Ganh tren vai, thi se co nhieu kho khan nhung se co nhung hanh phuc rat lon , phai khong a?

    Cam on Song Cham, nguoi ban hien chua bao gio gap mat. Luc nao doc bai cua Song Cham la minh deu khoc la sao nhi?:):) 🙂

  5. Woa.woa…! Các mẹ trong GHX luôn nhận được những món “lãi” ngoài luồng. Những món lãi vô giá.
    Chúc mừng Mẹt chủ Hương.
    Xin chúc mừng các Mẹt chủ. 🙂

  6. Mình đã được mẹ Hương chia sẻ qua email với niềm hạnh phúc tự hào vô bờ, niềm hạnh phúc đủ để ai được chia sẻ cũng cảm nhận được lây hạnh phúc, giờ đọc lại đây vẫn muốn ‘ké’ một chút với ba mẹ Vinh và Tường Vân. Thật là những món quà tuyệt vời của Thượng Đế.

    Tấm hình chụp hai anh em thật yêu.
    Tấm hình chụp số tiền quyên góp từ bán vé buổi chiếu phim gây quỹ – thật nhiều những đồng tiền mệnh giá nhỏ, cảm động vô vùng.

    • Ba phong bì dày cộm, tiền được xếp phẳng phiu theo từng loại đã làm mình cảm động rơi nước mắt, Lana ơi. Nhất là đền tận nơi thấy các em học sinh bày bán kẹo, bán bánh , nước chai…để gây thêm qũy trong lúc chiếu phim, thương làm sao đâu á!

  7. Hương ơi! Hai bé của bạn dễ thương quá. Tớ thật sự thích cái cách các con chia sẻ những cảm nhận của mình, cách các con hành động để bày tỏ tình yêu thương với Mẹ và với những “đồng bào” mà chúng chưa bao giờ gặp mặt. Đúng là thật khó có thể tìm được món quà ý nghĩa hơn dành cho Ngày của Mẹ. Điều các con làm chứng tỏ chúng rất rất hiểu và yêu Mẹ của mình. Cho tớ chia sẻ niềm vui này với Hương nhé!

    • PMH ơi, chúng hầu như không nói câu :”con thưong mẹ”, nhưng qủa thật là biết cách làm tim mẹ tan chảy vì hạnh phúc:)
      Rất hiểu mẹ, đúng vậy! buồn cười con bé em, mỗi lần thấy mẹ ngồi vào computer là cháu hỏi rất nghiêm túc:” mẹ đang xin tiền phải không?”:)

Bình luận về bài viết này