CÂU CHUYỆN KHOEN_ON 1

Bài viết này được dẫn từ blog của anh Thanhvdgt1: thanhvdgt1.blogspot.com

Đường lên với lớp học trên rẻo cao
Trong chuyến đi thăm điểm trường bản Huổi Cầy (Thuộc xã TaGia – Than Uyên) ngày 17/12/2011, tôi đã thực sự xúc động khi gặp cô giáo mầm non nơi đây. Cô giáo người Kinh, mới lấy chồng được 6 tháng, chồng cô cũng là giáo viên nhưng thầy dạy ở tít Tà Hừa (Thuộc xã TaGia – Than Uyên), cách chân núi nơi cô đang dạy học gần 50 cây số. Từ chân núi đi lên đến điểm trường cô dạy thì chỉ có hơn 10 cây số, nhưng phải di chuyển hơn 1 tiếng đồng hồ, xuyên qua những cánh rừng cô độc lúc nào cũng 1 bên là núi cao, 1 bên là vực sâu mới đến nơi cô giáo dạy học.
 
Một điểm trường lẫn trong đá núi
Cứ chiều thứ 6, hoặc trưa thứ 7, thầy lại chạy xe từ Tà Hừa lên trung tâm xã Ta Gia, rồi vượt núi lên Huổi Cầy thăm người vợ trẻ của mình. Lúc nghe câu chuyện, ko hiểu sao tôi cứ hình dung ra dáng đứng cô liêu của cô giáo, trước cổng trường, đau đáu nhìn về phía trước chờ mong 1 tiếng xe máy thân quen, chờ mong 1 bóng hình thân yêu. Vì cái gì mà các thầy, các cô dành trọn những tháng ngày thanh xuân, tràn ngập sức sống của mình để cắm bản, mang cái chữ đến cho các em? Vì cái gì, khi mà nơi đây điện thắp sáng ko có, Internet thì cũng hoàn toàn ko có, điện thoại thì phải dò đúng chỗ, treo máy điện thoại lên hứng sóng thì may ra mới liên lạc được với thế giới bên ngoài.
 
Cô giáo vùng cao

Thật sự ko biết nói gì hơn. Có cái gì lao hơn bằng sự hy sinh thầm lặng này, khi cả tuổi thanh xuân đã gửi lại với núi rừng.
Cám ơn Photo OF; người kể chuyện PHN và các bạn!

3 thoughts on “CÂU CHUYỆN KHOEN_ON 1

  1. Mình nghĩ là các thầy cô ấy không đặt ra câu hỏi “vì cái gì?”,họ sống tự nhiên và dường như thuận theo cuộc đời.Từ kinh nghiệm bản thân,mình nghĩ có sự hiện diện của lý tưởng nghề nghiệp,có những niềm vui trong trẻo nhỏ bé cùng với học trò,có niềm tự hào thầm lặng…Nếu họ cứ lăn tăn với “vì cái gì?” chắc chắn họ đã chẳng thể trụ lại.

  2. Mình không có câu trả lời cho câh hỏi :” vì cái gì” của tác già, hoặc nếu có chỉ là sự ước đoán của người ngoài cuộc, hoặc như SC đẵ từng nói không thể có câu trả lời cho tất cả thắc mắc… Chỉ biết trân qúy và cảm phục các thầy cô.

    Cám on bạn Thanhvdgt1. Chúc bạn luôn có nhiều đồng hành.

Bình luận về bài viết này