Thiết thực và hiệu quả

Tác giả: Sống Thật Chậm

Sau các chuyến đi, đám mẹt chủ chúng tôi thường bàn bạc với nhau những món hàng nào là thiết thực và thiết yếu nhất, những món hàng nào không nên mang lên nữa, những món hàng nào phải bổ sung thêm vào danh mục cần sắm. Nếu cái lũ hàng xén chúng ta có nhiều tiền thì sướng rồi, thời buổi này bước chân ra cửa muốn mua gì cũng có, muốn mua bao nhiêu cũng được… Phiền một nỗi chúng ta lại chẳng có nhiều tiền, và cũng tại con chúng ta quá đông, cho nên mỗi khi tính toán mua gì đều phải loay hoay nghĩ xem làm sao mua được cho nhiều đứa nhất, trường nào cũng có thể có, rẻ nhất nhưng lại phải tốt nhất, thế mới sinh chuyện 🙂

Con nhà nghèo thì phải khéo xoay sở, kể cho bạn nghe về một vài món hàng không mới nhưng có nhiều thay đổi hoặc mới toe nhưng bạn phải có cách suy nghĩ rất thoáng mới có thể chấp nhận được 🙂

Áo mưa: Những chuyến đi Tây Bắc, có lần thầy cô đề nghị Gánh cung cấp ô cho học sinh Mẫu giáo và Tiểu học để che mưa đến trường, chúng tôi đã phải từ chối. Nghe qua thì hợp lý vì dùng ô là một trong những tập quán của người dân ở đó. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì thấy không ổn: mưa to thì ô không thể giúp bé khỏi ướt; độ bền của ô thì rất đáng phàn nàn, người lớn chúng ta dùng cũng còn hay hỏng, giao vào tay các bé thì chắc mỗi năm lại phải cấp ô mới 1 lần, mà làm thế thì chúng ta không đủ lực… Chuyến đi Tây Nguyên, mẹt chủ Dã Quỳ có nhã ý tặng áo mưa cho các bé, đưa lên đến nơi, thầy Đam hiệu trưởng cấp 2 Măng Buk nói với Mẹ Còi: “Mầm non thì được, học sinh lớn sợ không giữ được lâu chị ạ. Bọn trẻ con chúng phá đồ ghê lắm, chẳng mấy lại rách mất thôi.” Trên đường đi thăm điểm trường lẻ, tôi nhìn thấy mấy cô bé đi học về, quàng trên người tấm vải mưa kín mít. Ngay lúc ấy, tôi chỉ thấy thời thơ bé ùa về, nhớ những ngày vải mưa trùm kín đầu kín cổ, ôm cặp cắm cúi đi bộ đến trường. Đùa với Mẹ Còi: “Không khéo mua cho mỗi đứa tấm vải nilon thế kia lại ổn hơn là áo mưa, chẳng lo rách…”. Tưởng nói chơi thế, Mẹ Còi đem ra bàn với thầy Đam, thầy cũng ủng hộ ngay, không cần cầu kỳ, miễn các cháu đừng ướt là được mà, cái gì đơn giản thì lại dùng được lâu. Thế là từ sang năm, thay vì mấy trăm cái áo mưa cho học sinh cấp 1 và cấp 2, chúng tôi sẽ chọn vải mưa loại tốt nhất, mua nguyên cuộn chuyển lên trường, các thầy cô sẽ theo chiều cao của học sinh để pha ra thành tấm cho chúng…

Cặp sách: Một trong những điều khiến tôi suy nghĩ nhiều nhất là không mấy học trò tiểu học miền núi đến trường có được cái cặp sách cho tử tế (ít ra là ở những trường mà tôi đã đến). Sách vở thì ôi thôi có sao cứ trần trụi mà ôm vậy, gặp mưa, đứa nào cẩn thận quý sách vở thì vén áo ra kẹp sát vào người, đứa nào ẩu tả thì giơ ngay lên che đầu thay mũ. Đến trường Tiểu học Suối Giàng vào mùa xuân, thấy cả lũ học trò cứ ôm như thế đi lững thững trong cơn mưa xuân có chiều nặng hạt, tôi hỏi cô hiệu phó: “Sách vở thế kia thì chẳng mấy mục nát hết chứ còn gì hả em?”, cô cười như mếu: “Vâng, sách mất trang đầu, trang cuối, vở ẩm sì nhòe chữ… là chuyện bình thường chị ạ, nhưng có yêu cầu thì bố mẹ cũng chẳng có tiền mua cặp, nên đành vậy thôi.” Đem chuyện cặp sách ra bàn với một số mẹt chủ, thấy không khả thi vì cặp vừa tiền thì chất lượng không tốt, cặp đắt tiền thì gánh chẳng có tiền mua, nghĩ mãi chưa có cách nào thật ổn. Nhân cái thể áo mưa giản tiện thành vải mưa, chúng tôi đang nghĩ đến chuyện thuê dán những cái túi nilon dày cho các con bỏ tạm sách vở vào, ít ra là cũng không bị ướt, bị hỏng nữa. Bác nào có cao kiến gì khác thì xin chỉ giáo với ạ, nhớ là mấy mẹt hàng xén chúng cháu chỉ chuộng các món vừa ngon vừa bổ vừa rẻ thôi ạ 🙂

26 thoughts on “Thiết thực và hiệu quả

  1. STC ui cứ lập lun cái xưởng may nhỏ phia Nam đi. Phía Bắc cắt sẵn mẫu dễ dễ chuyển vào. Các Mẹt trong này cọc cạch may thêm, và gieo rắc hy vọng virust phát tác được ra xung quanh, khekhe khe( không dễ đâu hỉ!). Chỉ mong ban đầu Soái Mẹt ra định mức lơi lơi tay cho. Kêu gọi các Mẹt phương Nam cùng gắng sức .

  2. Chị ơi, không biết có tận dụng được mấy cái pano, áp phích quảng cáo không nhỉ. Chất liệu là nhựa dẻo thì phải. Nếu xài được thì chắc chỉ mất tiền công may và tiền mua khóa kéo thôi. hi. Rụt rè hiến ngu kế thế,

    • Nó là hiflex, nếu tận dụng được thì vô cùng giá trị vì có thể tìm nguồn xin được, điều duy nhất mình lo là nó dày quá, nếu may chắc không thể dùng máy thường được.

    • Xem rồi, xem rồi, các thợ may của Gánh có thể xử vụ này được đấy. Vấn đề là giá nguyên vật liệu bao nhiêu để tính cụ thể xem có ổn không. Trang điều tra giúp vụ giá vải luôn nhé Trang 🙂 (sói sắp vào hẳn nhà lợn rồi lợn ơi 🙂 :))

    • 🙂 lợn gầy lắm, sói trông thấy chê xương bắt về chỉ làm được nước tương xì dầu.hi hi hi…

  3. Mình thấy ở phố Nguyễn Khuyến cạnh nhà mình bán nhiều túi hình hộp chữ nhật , có nhiều kích thước, nhiều mầu sắc, hình trang trí đa dạng và không thấm nước. Loại kích thước mà mình cho là vừa phải cho trẻ đi học là rộng 30cm, cao 25cm, dầy 13cm. May khá chắc chắn. Giá bán lẻ là 20 ngàn. Bán buôn thì tất nhiên rẻ hơn tuỳ số lượng ít nhiều . Mình chỉ ko thích là nếu mưa to có thể thâm qua lối fermeture. Ý tưởng của mình là đặt loại nắp liền phủ qua và dùng miếng dán phía dưới , như cái sắc cốt ngày xưa ấy. Nhưng bà chủ bảo hàng này là hàng Tầu sẵn như thế, hàng Tầu giá mới rẻ. STC nghĩ giá đó có hợp lí ko? Còn kiểu thì bạn cho mình địa chỉ email của bạn. Mình sẽ gửi ảnh mẫu để bạn xem.

  4. Các tiền bối. Hiện giờ có cái vải chống thấm nước mà người ta may làm drap giường í ah.
    Cái đó vừa xanh đỏ, hoa hòe hoa sói… e thấy…(hức hức) ưng cái mắt xanh đỏ của e.
    Vậy mình xài cái đó được k ah??

    Còn cái vụ túi thì e nghĩ là mình dùng vải k thấm nước và dùng khóa như túi zip ý các anh/chị. Lưu ý là túi Zip nó có cái hột chữ nhật mà mình đặt tay vô đó kéo sang trái-phải.
    Em thấy nó rất kín nước. Và khi may thì may thêm 1 cái TAG là vô cùng chuẩn ah.

    keke. Em hẹn mọi người ngày mai tại 214 đường K2. Happy day to all u! :X

    • Hihi, cái vụ này thì phải đi hỏi tiếp chứ mình cũng chưa biết. Có điều may thì mình biết sẽ đáp ứng được các yêu cầu cụ thể cho trẻ, chứ nếu mua những cặp làm sẵn bằng vải nilon bọc bên ngoài bìa cứng hoặc nhựa, mình thấy đắt so với túi tiền bọn mình, không đủ bền và tiện dụng cho trẻ nhỏ (nhẹ, dễ giữ gìn)

  5. Nếu may túi thì vẫn cần phải có một lớp nilon mỏng lót bên trong mới đảm bảo nước mưa không thấm vào được. Mình nhớ dạo nhỏ (lúc khoảng học lớp 1, lớp 2 thì kiểu túi/cặp đi học này vẫn là phổ biến với bọn mình: bên ngoài là lớp vải hay nhựa giả da, bên trong lót một lớp nilon mỏng, như vậy mới đảm bảo không bị thấm nước, mặt trong là nilon nên nhẵn và trơn, chẳng may có bị dính bẩn cả trong và ngoài đều có thể lau sạch được. Thậm chí nếu may 2 lớp thế này thì có thể dùng loại vật liệu như vải bạt dứa (ở Hà Trung hay có, kẻ xanh kẻ đỏ đấy), may thành túi bền, trông vẫn vui mắt mà mình nghĩ có thể giá thành rẻ hơn vải mưa dù.

    • Chị ơi, 2 lớp thì giá thành cao lắm, cả vật liệu lẫn công may (vì cái món này thì phải đi đặt ngoài chứ chắc không ai trong bọn mình đủ “trình” để xử cả). Em nghĩ may đơn giản nhất là 1 lớp nilon, vấn đề là tìm được loại nilon phù hợp (dày dặn, khó rách và lâu bị lão hóa).

  6. Vâng rẻ và tốt là tiêu chí các chị nhỉ. Em thấy dùng loại vải mưa dù loại này có độ dai may thành túi hình chữ nhật lắp một cái khóa dây kéo răng to tốt tốt,một góc may cái dây treo. thế là thành cặp, nó rất kín và dùng được lâu.( Bé nhà mình cũng dùng 1 túi như thế để đựng sách vở đi học nhạc )

    • …. và góc kia đính một miếng vải để các con viết tên cho khỏi nhầm lẫn cặp của nhau. Chắc ở vùng cao các con đi học không mang nhiều sách vở như trẻ ở thành phố. Vải mưa dù hoặc vải bò loại thật bền thì dùng được rất lâu.

    • Vâng, học trò tiểu học theo em quan sát thì chỉ có khoảng 3-4 cuốn gì đó cả sách cả vở. Mình chỉ cần làm cái túi nhỏ nhỏ xinh xinh, sức bền đủ cho 2kg tối đa là ổn. Sẽ nghĩ cách để các con viết được tên lên “cặp” như cao kiến của bác.

    • Cái loại vải ấy có chống nước không Trang? Vải dù thì bền nhất rồi, nhưng mà những loại mình biết nó vẫn thấm nước, cho nên không đáp ứng nhu cầu là giữ khô sách vở trong trời mưa hoặc khi lội suối. Nếu Trang thấy loại nào bền mà chịu được nước thì nhớ kiếm mẫu gửi về chỗ Mẹ Còi hoặc chủ nhiệm Tâm nhé.

    • Vải mưa dù, không thấm nước đâu. Mẹ Còi đã đi xem mẫu định mua làm vải mưa cho chuyến Măng Buk 2, mỗi tội giá hơi cao, hơn 30 ngàn/mét.

    • Loại vải mưa dù này vẫn được may thành áo đi mưa bán trên tt và làm hàng quảng cáo loại tốt đó STC( ra áo mưa Rạng đông có ngay ấy mà), mình thấy vải ấy rất dai, nhẹ, mềm, không thấn nước đâu, những chỗ đường may có một loại băng keo trong dẻo dán bên trong, chắc phải ra chợ sỉ lùng một vòng thôi. (cái túi Bé nhà mình dùng là do trường nhạc tặng, 2 năm lại cho 1 cái. Trường đặt may ở nơi làm hàng QC có đắt là vì đặt in cái logo của trường )

    • Trang ơi hay là Trang hỏi thử trường xem đặt may ở chỗ nào để bọn mình đến hỏi thử, vì giá và chất lượng may gia công ở phía Nam thường hợp lý hơn phía Bắc. Bọn mình chỉ muốn may đơn giản, không in ấn gì cả chắc sẽ không quá đắt đâu. Trang có cái túi nào cũ của con bé thì quẳng về chỗ Mẹ Còi hoặc Minh Tâm để mấy “ông thợ giày” có cái bàn bạc nhé. Cám ơn Trang nhiều nhiều 🙂

Bình luận về bài viết này