Tủ thuốc nhỏ cho các trường vùng cao

Cả mấy hôm nay bác sĩ Khanh, mẹt chủ phụ trách thuốc của Gánh chạy đôn chạy đáo để lo lập tủ thuốc cho các điểm trường. Nhờ mẹt chủ Dã quỳ nhiệt tình lê mẹt đi xin và gửi một khoản tiền lớn về để lập tủ thuốc cho các con, nên từ cái hộp bánh nhỏ đựng tất tật thuốc, dầu, bông băng chung với kim chỉ, dây chun, bấm móng tay cho phiên chợ Pa Cheo cách đây hơn 1 tháng như thế này:

đã ra cái tủ thuốc hoành tráng như thế này:

 

lại còn có cả túi cứu thương để các cô tiện xách đi lại với đầy đủ bông, băng, garô, băng chun, kéo, băng dính:

Mẹt chủ Khanh còn cẩn thận soạn cả bảng hướng dẫn sử dụng các thuốc được đựng trong tủ để dán bên cạnh tủ thuốc cho các cô giáo, bạn có thể đọc ở đây

Bạn có thể thắc mắc: có cần thiết phải trang bị như thế không? Để tôi kể cho bạn nghe chuyện này: khi tôi hỏi về nhu cầu dùng bông băng, thuốc sát trùng, hầu hết các cô giáo ở các trường tôi thăm đều lắc đầu nói cũng không thực sự cần thiết vì ít khi có nhu cầu dùng đến. Nhưng trong quá trình đi thăm các trường, tôi đã không ít lần rớt nước mắt khi nắm lấy những bàn tay nhỏ bé mang những vết thương như ảnh dưới đây hoặc thậm chí còn tồi tệ hơn:

Bàn tay bé bỏng trên đây là của 1 em bé ở tiểu học Tung Dung Phố (Mường Khương). Lần ấy tôi lại bám đuôi đoàn khảo sát “cơm thịt” của bác Tuấn, xăng xái đi xắn tay áo cho các bé vừa được tặng áo mới. Bọn trẻ con buồn cười lắm, ngay cả chuyện được người lạ vừa xắn tay áo cho vừa tỉ tê hỏi han cũng là 1 niềm vui với chúng, tôi cứ vừa xắn cho đứa này xong thì đứa khác lại lặng lẽ chìa tay ra, có đứa đã được người khác xắn hộ rồi thấy tôi bước đến cũng lại chìa ra, thế là lại vuốt ve lại tay áo, tặng bé 1 nụ cười để đón lấy ánh mắt hồn nhiên, hoan hỉ. Đến em bé gần cuối hàng, tôi chết lặng khi nâng trên tay mình bàn tay bé nhỏ với vết thương sưng tấy, nhiễm trùng nghiêm trọng. Vừa xắn áo cho bé, vừa hỏi: “Con bị đau lâu chưa?” – “Lâu rồi ạ”; “Cha mẹ con có biết không?” – “Biết ạ.”; “Cô giáo có biết không con?” – “Biết ạ.”; “Con đau lắm phải không?” – “Vâng ạ.” Cảm thấy thật bất nhẫn nhưng tôi vẫn phải hạ giọng bảo nó: “Làm ơn cho cô chụp ảnh tay con nhé.” Nó lặng lẽ gật đầu. Tôi chụp bức ảnh này cho riêng mình, để nhắc nhở mình rằng còn những bàn tay như thế mà tôi đã gặp ở Pờ Sì Ngài, ở Xéo Dì Hồ… hay ở những nơi tôi chưa được đặt chân đến đang chờ đợi nỗ lực của chúng tôi.

Tủ thuốc nhỏ mà chúng tôi vừa tiêu chuẩn hóa trong Gánh hàng xén thật đơn sơ nhưng nếu mỗi năm băng bó và tránh nhiễm trùng được cho vài bàn tay như trên đã coi là lời lãi lắm rồi. Một chút thuốc sát trùng, một tẹo mỡ kháng sinh, 1 mẩu băng nho nhỏ sẽ làm lành lặn những bàn tay bé bỏng ấy, và hơn hết là vợi đi cho các em những đau đớn không đáng có, những đau đớn mà người lớn trong sự bộn bề của công việc, của cuộc sống vô tình đã bỏ mặc cho các em chịu đựng một mình.

Đúng là bác sĩ có khác, Khanh còn chu đáo bỏ vào tủ thuốc bột pha dung dịch chống mất nước khi tiêu chảy, thuốc cầm tiêu chảy, thuốc nhỏ mắt, cặp nhiệt độ, để khi bé đến trường, lỡ có sự gì xảy ra, các cô có thể sơ cứu cho bé trước khi chuyển bé đến trạm xá của xã. Khanh còn ghi rõ cách pha nước muối để rửa mũi cho bé hàng ngày, nếu các cô giáo chịu khó giúp bé một thời gian ngắn, bệnh thò lò mũi xanh vì lạnh sẽ chấm dứt nhanh chóng. Nhiều em bé sẽ không bị những hệ lụy như viêm xoang trán, đau đầu trong tương lai.

Nhiều lợi ích như vậy, tôi nghĩ những việc chúng ta đang làm là rất đáng công. Cám ơn tấm lòng của mọi người. Cám ơn nỗ lực của các mẹt!

Tin nóng hổi: Sáng sớm nay 6 tủ thuốc và 6 túi cứu thương đầu tiên sẽ theo đoàn của nhóm “Mỗi ngày sẽ có thêm những việc làm yêu nước” đến với Tiểu học Xéo Dì Hồ. Ngày mai các bác sĩ khoa Nhi bệnh viện Việt Nam – Cu Ba và viện Nhi Trung Ương đi theo đoàn sẽ tổ chức khám bệnh cấp thuốc cho các bé ở đó. Gánh hàng xén đã trích quỹ thuốc gửi 2 triệu đồng để phụ với đoàn mua thuốc phục vụ cho hoạt động thiết thực trên.

Xin chia sẻ niềm vui với bạn và chúc bạn một ngày tốt lành!

9 thoughts on “Tủ thuốc nhỏ cho các trường vùng cao

  1. Gánh mình thật may mắn có những tình nguyện viên thật tuyệt. Mình thật may mắn khi ‘sa chân’ vào đoàn “Cơm thịt” để gặp được những người bạn thật tuyệt, Bác Tiến gọi cái này là cơ duyên.

    Nhìn tủ thuốc mừng và yên tâm quá. Cảm ơn SC và GHX, cảm ơn DQ và Khanh WHO.

  2. Ui, gánh mình thật may mắn khi có những mẹt chủ tận tình chu đáo như thế này. Cám ơn Khanh nhiều nhé, từ nay mở phiên chợ ở bất kỳ đâu, chúng mình cũng đã có sẵn “mẫu” rồi, cứ thế mà theo thôi.

  3. Cam on nhiet tinh “le la” rat hieu qua cua Met Chu Da Quy cung voi kinh nghiem va su tan tam cua Met Chu Khanh de cho cac tu thuoc duoc hinh thanh.

    Nhung mau tin nhu the nay lam am long tat ca chung ta, cam on Song That Cham.

  4. Chắc chắn trẻ vùng cao đang bị nhiễm khuẩn nhiều bệnh… Chúng thường xuyên sổ mũi, bệnh về da là những cái ta nhìn thấy. Còn các bệnh nội khoa thì sao? Cả vài thế hệ bị ảnh hưởng đến sức khoẻ, tuổi thọ và cả tâm sinh lí. Ngoài tủ thuốc thông thường, liệu còn làm được gì nữa nhỉ?

Bình luận về bài viết này